Anh có nghĩ hay mình ngừng kinh doanh không?

Anh có nghĩ hay mình ngừng kinh doanh không?

Có một thời gian tôi rất khó khăn. Tiền mặt cạn kiệt, doanh số lèo tèo, không thấy lối ra. Tiền văn phòng, tiền lương, tiền vay đều treo lơ lửng trên đầu, ngàn tấn treo sợi tóc.

Tôi cảm nhận mình sắp đến rồi, sắp đến được điểm bùng phát cho sự nghiệp của mình rồi. Còn thiếu một chút gì đó, một thứ gì đó rất nhỏ nhưng nếu không có thì không thể bùng phát. Giống như là bao thuốc súng và ngòi nổ có đủ, nhưng chỉ thiếu que diêm nhỏ xíu để đánh lửa thôi.

Chẳng lẽ mình bỏ hết, mình giải tán công ty, bỏ lại những thứ đang làm dang dở? Có khi nào mình đang ảo tưởng hay không? Có khi nào mình đang tự huyễn hoặc bản thân vào điểm bùng phát. Tất cả chỉ là cảm nhận, trong khi cảm nhận thì hay đánh lừa con người. Nhưng tại sao tôi lại cảm nhận nó gần như thế, chỉ cần cố với một chút nữa là tới rồi.

Hôm ấy tôi chở bạn gái đi ăn xong đi dạo một chút, em biết khó khăn của tôi, biết tôi đang chịu nhiều áp lực vô cùng. Em hỏi “Có khi nào anh nghĩ sẽ ngừng kinh doanh không?”

Tôi không bất ngờ, nhưng thật sự không biết trả lời sao. Tôi im lặng. Thật ra tôi đã hàng ngàn lần nghĩ tới kịch bản xấu nhất ngừng kinh doanh, giải tán công ty. Tôi đã định sẵn trong đầu những nơi mình sẽ giới thiệu cho các bạn nhân viên của mình tới làm. Tôi đã nghĩ sẽ bán những tài sản gì, giữ lại cái gì. Ưu tiên trả nợ ai trước, những khoản nợ kia bao lâu sẽ trả xong. Rồi tôi sẽ đầu quân vào công ty nào, yêu cầu công việc ra sao. Nếu được thì tôi sẽ kéo cả đội ngũ của tôi qua vì đội của tôi làm digital marketing rất tốt.

Thế nhưng tôi vẫn không thể quyết định được. Tiếp tục hay dừng lại. Tôi im lặng thật lâu, thật khó để trả lời em dù mình luôn có sẵn câu trả lời. Cảm giác giống như nếu tôi nói là có nghĩ tới thì chẳng khác gì tôi sẽ từ bỏ.

Leave a Comment